hực hiện chương trình công tác Đội và phong trào thiếu nhi của năm học 2023 - 2024. Các đội viên của trường Trung học cơ sở Ba Mỹ tham gia Hành trình trưởng thành của đội viên lớp 9. Với chủ đề "Hành trình của tuổi 15".
Thật nhanh quá, thời gian trôi qua như một cơn gió vờn qua những cánh hoa đang khoe sắc. Ấy thế mà nay đã đến tuổi 15 - cái tuổi vừa hồn nhiên, ngây thơ nhưng đâu đó vẫn ẩn chứa sự chững chạc, trưởng thành. Thật sự mà nói tuổi 15 này đã gần như trải qua từ niềm vui, nỗi buồn đến những lần giận dỗi. Mỗi thứ qua đi đều thêu dệt nên một bức tranh trong sáng, tô điểm thêm những màu sắc, những hương vị cuộc sống cho chính tôi nói riêng và các bạn học sinh khối 9 nói chung. Chẳng ai có thể ngờ dáng vẻ nhỏ bé, thơ ngây ngày nào nay đã chạm mốc tuổi 15. Tôi còn nhớ rất rõ những cái ý ký ức đẹp đẽ của từng chặng hành trình của cuộc đời. Từ lúc nằm trên chiếc nôi, ngủ thiếp đi qua những lời ngân nga của mẹ. Từ những bước chân chập chững đầu tiên ấy đã lấy đi biết bao giọt nước mắt xúc động của người thân. Đến khi tôi những bước như ngày hôm nay, ngoảnh lại phía sau, chất chứa biết bao nhiêu kho báu vô giá của cuộc đời mình. Có lẽ những kỷ niệm ấy đã nuôi nấng ta lớn lên từng ngày, bồi dưỡng tâm hồn tôi thành một vườn hoa lộng gió và đầy tiếng chim ríu rít. Hơn hết, cái cảm xúc tôi chẳng thể nào quên chính là ngày mà đôi chân tôi được chạm đến mái trường Trung học cơ sở Ba Mỹ thân yêu.
Đó là lúc tôi từ một cậu học sinh tiểu học nay chuyển mình thành cậu bé lớp 6. Tôi như một bông hoa dại mọc trên đồng cỏ bao la, nhìn đâu cũng thấy rất hay, cũng thấy lạ. Từng góc tường, từng phòng học, đến cả thầy cô, bác bảo vệ, cô tạp vụ ... ai ai cũng khiến tôi có được cảm giác an toàn, che chở. Từng bước chậm rãi bước những bước đầu tiên trên mái trường sẽ gắn bó với mình trong suốt 4 năm tới, cảm xúc trong tôi thay đổi lẫn lộn, vừa vui, vừa hạnh phúc nhưng cũng vừa hoài nghi. Liệu các bạn có thích mình không? Liệu thầy cô có yêu thương học sinh không? Quả đúng là một phép màu, thời gian đã trả lời tất cả. Suốt gần 4 năm gắn bó với mái trường Trung học cơ sở Ba Mỹ, tôi đã hiểu thế nào là điều tốt đẹp nhất thế gian. Một ngôi trường học tập không những bổ ích mà còn thực sự thú vị. Ngoài học tập, tôi và các bạn cũng được trải qua rất nhiều những hoạt động do Liên đội tổ chức như: nhảy dây tập thể, nhảy sạp, làm gạch sinh thái ... vừa giải trí sau những giờ học mệt mỏi vừa ôn lại những trò chơi truyền thống vốn có từ lâu đời. Hơn nữa, thầy cô luôn để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Ngoài việc truyền tải những kiến thức bổ ích, thầy cô còn luôn lắng nghe học sinh. Chúng tôi luôn tâm sự về những khó khăn, vất vả trong học tập và luôn được thầy cô chia sẻ động viên và nhiệt tình giúp đỡ. Thầy cô luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cùng chúng tôi vượt qua biết bao nhiêu gian lao, thử thách trên cả con đường lĩnh hội tinh hoa của nhân loại. Mái trường như ngôi nhà thứ hai và thầy cô chính là người cha người mẹ thứ hai luôn kề bên dìu dắt, đỡ đần chúng tôi sau những ngày lần vấp ngã. Chẳng có những từ ngữ nào để diễn tả hết được công ơn của thầy cô. Từng đêm miệt mài bên trang giáo án nghiên cứu những phương pháp dạy và học có hiệu quả hơn vì muốn giảm bớt phần nào cực nhọc cho học thân yêu. Dù chẳng có ai ép buộc nhưng thầy cô vẫn cố gắng vì học sinh, đó chính là tình yêu thương sâu sắc là mối liên kết chặt chẽ giữa thầy trò Trường Trung học cơ sở Ba Mỹ. Đây là một điều rất đáng danh dự và tự hào và mái trường chúng ta đã có từ xưa đến nay.
Cũng đã gần đến lúc nói lời tạm biệt với chiếc khăn quàng đỏ đã gắn bó với nhau suốt 7 năm qua. Chiếc khăn quàng đỏ chính là một người bạn đã cùng đồng hành với chúng tôi suốt một phần hành trình của tuổi trẻ. Trải qua bao nhiêu khó khăn, thử thách, cùng nhau vượt qua, giúp đỡ nhau trong mọi hoàn cảnh. Chiếc khăn quàng ấy dù chẳng còn thắm trên vai chúng tôi nhưng nó mãi vẫn nằm trong trái tim nhỏ bé này. Chẳng thể nào phai mờ khi những ký ức tươi đẹp bên nhau. Đánh dấu một cột mốc mới trong cuộc đời, trở thành một người Đoàn viên. Chính vì thế, chúng ta cần phải cố gắng học tập phấn đấu hơn nữa trong chặng hành trình sắp tới. Chúng ta sẽ không bao giờ quên công lao mà thầy cô đã dành cho chúng em. Nó như là hành trang vững chắc bước cùng em trên đường đời phía trước.
Thật không có từ nào diễn tả được cảm xúc của tôi lúc này, tôi chỉ biết rằng mình đang cảm thấy thật sự biết ơn những gì đã trải qua trong suốt gần 4 năm khi trở thành một thành viên của đại gia đình trường Trung học cơ sở Ba Mỹ.
Gấp trang sách lại, nắng vẫn còn đó, mây vẫn xanh, thời gian vẫn trôi và tương lai vẫn còn đang chờ ta ở phía trước. Hãy mỉm cười dù có khó khăn thế nào đi chăng nữa vì chỉ có chính bạn mới có thể quyết định được cuộc đời của mình. Hãy dám ước mơ, hãy dám thực hiện, mở rộng đôi cánh bay cao, bay xa trên bầu trời xanh biết ấy.
Phạm Trí Tài - Lớp 9/1 - Trường THCS Ba Mỹ.